Uống nước nhớ nguồn
Lá lành đùm lá rách.
Thương người như thể thương thân.
Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Chiều kéo lên một mảng trời màu biển:
Mây trắng giăng - bao con sóng vỗ bờ.
Diều no gió – những cánh buồm hiển hiện.
Biển trên trời! Em bé bỗng reo to.
Em hãy viết một đoạn văn tả cảnh trời chiều theo ý đoạn thơ trên.
Em hãy đọc bài “Sang năm con lên bảy” trong SGK Tiếng Việt 5 tập 2, trang 149 và trả lời các câu hỏi sau:
Đọc khổ thơ thứ 2 và cho biết thế giới tuổi thơ đã thay đổi như thế nào khi ta lớn lên? (0,5đ)