Lấy ý tưởng từ câu thơ: Tôi học lời của biển / Đừng hạn hẹp bến bờ . Anh chị hãy viết đoạn văn (200 chữ) bàn về ý nghĩa mà mình rút ra được.
Bài tham khảo:
Lênin đã từng nói “Học, học nữa, học mãi” để nhắc nhở mỗi người sự học là vô bờ. Chúng ta không chỉ học qua sách vở, mà còn học từ cuộc sống và khi đọc bài thơ “ngụ ngôn mỗi ngày” của nhà thơ Đỗ Trung Quân tôi càng thấu hiểu hơn về điều đó. “Ngụ ngôn mỗi ngày”, đó chính là những bài học mà ta tiếp thu được từ cuộc sống hàng ngày. Học là quá trình tiếp thu kiến thức không chỉ qua sách vở, qua lời giảng của thầy cô mà còn qua những gì ta quan sát, cảm nhận được từ cuộc sống. Sách vở dạy cho ta những triết lý, cuộc sống cho ta thấu hiểu và cảm nhận được triết lý đó. Sách vở là nền tảng, cuộc sống là những trải nghiệm để phát triển nhân cách. Từ cây xương rồng nhỏ ta học được sự kiên cường, vượt qua những thử thách khắc nghiệt. Biển cả bao la dạy cho ta về lòng khoan dung, độ lượng. Lời của trẻ thơ gợi nhắc ta tới sự hồn nhiên không lọc lừa và từ những lời già cả ta học được những trải nghiệm những suy nghĩ chín chắn… Tuy nhiên không phải ai trong cuộc sống cũng biết và học hỏi tiếp thu những kiến thức thực tế, một số người chỉ chú trọng đến việc học qua sách vở thiếu những kỹ năng sống. Một số khác thì ngược lại, mỗi người chúng ta phải biết phê phán những biểu hiện trên, phải cố gắng học từ sách vở và cuộc sống để chuẩn bị vững chắc về mặt kiến thức phát triển tốt về mặt nhân cách, trở thành người công dân tốt có ích cho xã hội..
Đọc văn bản, anh/ chị hiểu như thế nào về ý nghĩa của nhan đề: Ngụ ngôn của mỗi ngày ?
Cảm nhận của anh / chị về đoạn thơ sau (trích trong bài thơ “Tây Tiến” của Quang Dũng):
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi !
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:
Ngụ ngôn của mỗi ngày
Ngồi cùng trang giấy nhỏ
Tôi đi học mỗi ngày
Tôi học cây xương rồng
Trời xanh cùng nắng, bão
Tôi học trong nụ hồng
Màu hoa chừng rỏ máu
Tôi học lời ngọn gió
Chẳng bao giờ vu vơ
Tôi học lời của biển
Đừng hạn hẹp bến bờ
Tôi học lời con trẻ
Về thế giới sạch trong
Tôi học lời già cả
Về cuộc sống vô cùng
Tôi học lời chim chóc
Đang nói về bình minh
Và trong bia mộ đá
Lời răn dạy đời mình